Từ "dấy loạn" trong tiếng Việt có nghĩa là khởi xướng hoặc phát động một cuộc nổi dậy, thường là để chống lại sự áp bức hoặc kẻ thống trị tàn ác. Khi nói đến "dấy loạn", chúng ta thường nghĩ đến những hành động của quần chúng nhân dân nhằm phản kháng lại sự bất công, áp bức.
Trong lịch sử: "Trong thời kỳ thuộc Pháp, nhiều lần nhân dân đã dấy loạn để đòi quyền tự do."
Trong văn học: "Cuốn tiểu thuyết này nói về một nhóm người dấy loạn chống lại chế độ độc tài."
"Dấy loạn" có thể đi kèm với các từ khác để tạo thành cụm từ như "dấy loạn dân tộc" (nổi dậy vì quyền lợi của dân tộc) hoặc "dấy loạn chính trị" (nổi dậy vì lý do chính trị).
"Dấy loạn" là một từ mang ý nghĩa mạnh mẽ về sự khởi đầu của một cuộc nổi dậy chống lại sự áp bức. Việc sử dụng từ này trong các ngữ cảnh khác nhau có thể thể hiện sự phản kháng của con người trước bất công xã hội.